Chi Minh War Criminal on Wednesday, January 19, 2011 at 3:55pm (Hồ Đinh)
Với tư cách là người chiến đấu trong cuộc từ đầu đến cuối tôi biết tường tận về việc đó nay tôi xin viết lại cho rõ: Tôi là một Đại Đội Trưởng thuộc tiểu đoàn 3, trung đoàn 3, sư đoàn 1 Bộ Binh. VC đã qua mặt được lực lượng Cảnh sát, An ninh quân đội, phòng 2 của Sư đoàn 1, Tiểu khu và các lực lượng diện địa để đưa trước 3 tiểu đoàn chính quy vào ếm trong thành nội Huế. Ðúng 03:30 sáng ngày 01 tháng 01 năm Mậu Thân, tức là ngày 12 tháng 1 năm 1968 thì bắt đầu nổ súng, ban đầu chúng chiếm trung tâm Cải Huấn Thừa Thiên và kho lương thực của đồn quân cụ, lực lượng rằng phối hợp với bọn nằm vùng đi từng nhà bắt quân dân cán chính của ta mà chúng đã theo dõi từ trước, đồng thời hướng dẫn bọn chính quy (gồm 12 tiểu đoàn) từ ngoài vào.
Chúng bắt tất cả 5800 người, giết tại nhà độ 100, đưa ra Bắc độ 100, còn lại bị giết tập thể tại 4 địa điểm: 1. Khe Ðá Mài thuộc quận Hương Thuỷ. 2. Bãi Cát Xuân Ô Ðiên Ðại quận Phú Vang. 3. Sau chùa Áo Vàng - quận 2 đường Chi Lăng. 4. Bãi Dâu - quận 2 phía Bao Vinh.
Sau khi quân ta đánh tấn VC ra khỏi Huế, tôi bị thương điều trị tại quân y viện Nguyễn Tri Phương. Tình cờ gặp đoàn xe của Tiểu nhị Thừa Thiên đi đào xác 2 hố tập thể Xuân Ô Ðiên Ðại, tôi đi theo xem. Vùng đó tôi quá quen thuộc vì hơn 2 năm qua đơn vị tôi bảo vệ an ninh cho vùng đó. Ðoàn xe đi theo tỉnh lộ rải đá về hướng Tây Bắc thành phố Huế. Ðến chợ Sam xe dừng lại vì chỉ còn cách xa 1 cây số, chúng tôi đã ngửi trong gió biển mùi hôi thối Ðoàn người đi bộ tiến về bãi chôn người cách 500 m thì một cảnh tưởng hãi hùng xảy ra.
Rõ ràng là 1 bức tranh của Quỷ trong truyện Liêu Trai: Trên các giòng (lằn) của bãi cát là NHỮNG NGƯỜI ÐƯỢC ÐỨNG BỞI 1 CỌC TRE HOẶC SẮT GỔ XUYÊN TỪ ÐÍT LÊN TỚI ÐẦU chừng 40 cụm, mỗi cụm 5 đến 10 người, phía dưới chân là NHỮNG NGƯỜI BỊ CHẶT NGANG CỔ, CÓ NGƯỜI BỊ CHẶT CHÂN NGANG BỤNG. Phía dưới chân các giòng cát thì nước còn rịu rịu vì trời còn mưa lay ray suốt cả tháng là những người BỊ CHÔN SỐNG, 2 TAY BỊ BUỘC CHẶT SAU LƯNG RỒI CHÔN QUAY MẶT LẠI NHƯ ÐANG NÓI CHUYỆN VỚI NHAU, có người trên đầu có mũ, có người có 1 tàn thuốc gắn vào nón. Tất cả đều tím đen hoặc rỉ nước vàng hôi thối ghê gớm. Sau cùng là các hầm, hầm được lấp đi sả thừng lòi chân tay ra ngoài, mỗi hầm có 4 đến 5 câm, xâm xuyên qua lòng bàn tay bằng dây kẽm gai và bị đánh bằng vật cứng ở sau đầu, cũng có người bị tan nát mặt, tất cả đều bị rữa thối rất khó nhận dạng.
Những người được hưởng đặc ân thì được chết tại nhà, như Trung Sĩ Rốt Cảnh Sát, bọn chúng vào bắt tại nhà, buộc dây dắt đi ngoài đường gọi người khác ra hàng: "Tôi là Trung Sĩ Cảnh Sát Nguyến Văn Rốt đây, tôi nghe lời cách mạng kêu gọi ra hàng nên đã được khoan hồng tha thứ, các anh em hãy ra hàng để được khoan hồng tha thứ như tôi". Ðến gần sáng ấy đem về trước sân gọi vợ con ra xem và bắn 1 phát vào đầu. Hiện nay tiệm Bún "Mụ Rớt" rất ngon nổi tiếng ở đường Chi Lăng Quận 3 Huế.
Còn Thiếu Tá Cứ tỉnh đoàn trưởng xây dựng nông thôn Huế, đã núp kỹ trên máng xối VC vô lục soát 2 giờ không ra, sau đó chúng dụ mụ vợ gọi Anh ra để nhận chức vụ cũ không có gì thay đổi hết, bây giờ cách mạng thiếu người. Bà vợ kêu: "Anh ơi, xuống đi, cách mạng đang cần Anh hợp tác, không bắt chi mô đừng sợ". Cứ ta bò xuống, bị bắt quỳ giữa sân và bắn 1 phát vào đầu. Bọn chỉ điểm hồi đó tôi có biết mấy tên: - Nguyễn Ðắc Xuân - Ðại học sư phạm văn khoa Huế - Hoàng Phủ Ngọc Phan - sinh viên - Hoàng Khiêu - Huấn luyện viên thể dục ở tại tiểu bang Washington - Nguyễn thị Ðoan Trinh - sinh viên - Con ông Nguyến Ðoá dạy Pháp văn trường Bồ Ðề Huế - Nguyễn Khắc Từ - huynh trưởng gia đình phật tử toàn quốc - sau đó vượt biên bị bắt chết trong tù. Tôi viết bài nầy thân tặng các bạn trẻ chưa từng chứng kiến hoặc các bạn già ở ngoài cuộc hoặc ngoài Huế đang còn tin theo sự bóp méo của VC mà coi thường sự độc ác gian manh của chúng. (Hồi ký của người lính già). Hồ Đinh |
Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011
Thư của một nhân chứng biến cố Mậu Thân 1968 còn sống
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét