Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Nữ dân quân dùng liềm bắt giặc lái Mỹ

GiadinhNet - Giữa hàng nghìn kỷ vật kháng chiến đang được lưu giữ tại Bảo tàng Quân khu 4, hình ảnh cô dân quân nhỏ bé nhưng đầy kiên cường, bất khuất cùng với kỷ vật chiếc liềm - vũ khí để bắt sống giặc lái Mỹ năm nào đã thôi thúc tôi lên đường đi tìm người trong bức ảnh…
Bà Hường kể lại chiến công. Ảnh:Hồ Hà
 
Dùng liềm đấu với súng
 
 
Thắc mắc tại sao ngày đó bà "gan" thế, thằng Mỹ to như vậy, một mình bà chẳng có gì ngoài cái liềm trong tay mà vẫn rượt nó đến cùng, bà nói: "Ngày đó căm thù lắm chứ! Bọn chúng bỏ bom chết bao nhiêu người, từ già đến trẻ, có từ ai đâu!. Ai gặp phải trường hợp như tôi cũng làm thế cả thôi".
Người con gái dùng liềm đấu với súng để bắt sống được phi công Mỹ năm xưa là nữ dân quân Lê Thị Hường ở thôn Đình Long 1, xã Nam Hưng, Nam Đàn, Nghệ An. Khi quê hương đã lắng mùi khói súng, người nữ dân quân này lập gia đình và sống cuộc sống bình dị, tảo tần.

Căn nhà của bà nhỏ bé, nằm heo hút dưới chân đồi. Trong nhà đồ đạc chẳng có gì đáng giá ngoài hai chiếc giường và một chiếc sập dùng để đựng lúa và làm nơi thờ cúng tổ tiên. Đã mấy mươi năm trôi qua, kỉ niệm về những năm tháng chiến tranh ác liệt, gian khổ nhưng rất đỗi hào hùng của quân và dân miền quê xứ Nghệ, đặc biệt là ký ức bắt sống được giặc lái vẫn luôn in đậm trong kí ức tâm khảm của bà Hường.

Năm 1966, mới ngoài hai mươi nữ dân quân Lê Thị Hường gia nhập vào "Đội cảm tử rà phá bom mìn", thuộc dân quân xã Thanh Lam (nay là xã Ngọc Sơn, huyện Thanh Chương). Công việc chính là rà phá bom mìn, vận chuyển và bảo vệ an toàn hàng chục tấn lương thực, đạn dược, khí tài quân sự và các nhu yếu phẩm khác qua vùng bị bắn phá ác liệt.

Những năm 1966- 1968, với mục đích băm nát tuyến đường huyết mạch để ngăn chặn sự chi viện của ta cho chiến trường Miền Nam nên đế quốc Mỹ liên tục ném bom xuống đường 15. Ngày 27/8/1966 hàng chục máy bay phản lực thi nhau ném xuống Truông Bồn. Lực lượng pháo cao xạ của ta không ngừng bắn trả và một trong nhiều số máy bay của giặc đã bị bốc cháy. Lúc đó, Lê Thị Hường đang cắt cỏ, bỗng chị phát hiện một tên phi công Mỹ nhảy dù xuống rú Tranh cách chị khoảng 50m.
 
Không để cho tên địch kịp tháo dù và liên lạc bộ đàm ứng cứu, với chiếc liềm trên tay chị băng qua con suối, lấy một hòn đá to ném vào đầu gối khiến tên phi công khuỵu xuống. Nhanh như cắt, chị lao đến chụp dù vào đầu hắn, dùng chiếc liềm đập rơi khẩu súng trên tay tên giặc Mỹ bay xuống đồi. Chị quay liềm dí vào đầu hắn: "Nằm im, không tao bắn!". Tưởng chị có súng và bị bất ngờ trước hành động dứt khoát và dũng cảm của cô dân quân bé nhỏ, tên phi công ngoan ngoãn đầu hàng để cho chị dùng dây dù trói chặt tay và áp giải xuống núi. Xuống đến chân đồi thì lực lượng bộ đội và dân quân của ta đã có mặt kịp thời tiếp nhận tên thiếu tá phi công Mỹ giao cho cấp trên.

Với chiến công bắt sống tên thiếu tá lái máy bay chiến đấu của Mỹ, Lê Thị Hường được vinh dự kết nạp vào Đảng Cộng sản Việt Nam, được Tỉnh đội Nghệ An tặng bằng khen và Nhà nước tặng Huân chương Chiến công hạng Ba. Tấm gương dũng cảm mưu trí của chị được tất cả các đơn vị bộ đội, dân quân từ Bắc đến Nam học tập. Những ngày đó Lê Thị Hường luôn được đi báo cáo thành tích cho các đơn vị bộ đội, dân quân đóng quân trên địa bàn. Bức ảnh chị chụp bên xác máy bay Mỹ và chiếc liềm (thứ vũ khí bắt giặc lái Mỹ năm xưa) hiện nay vẫn đang được lưu giữ trang trọng tại Bảo tàng Quân khu 4.
 
 Bằng khen và huân chương của bà Hường. Ảnh:Hồ Hà
 
Nỗi niềm lúc về già

Sinh ra ở xã Thanh Lam, ngay từ lúc vừa mới sinh ra Lê Thị Hường đã mồ côi cha, đến năm 6 tuổi thì mẹ cũng mất. Tuổi thơ của cô bé mồ côi là những chuỗi ngày đi ở chăn trâu cho nhiều nhà trong xóm. Năm 1964, Hường về ở với người dì ruột và tham gia dân quân xã Thanh Lam. Trong những năm tháng ấy, Lê Thị Hường  đã cùng đơn vị vận chuyển và bảo vệ hàng chục tấn lương thực, đạn dược, khí tài quân sự và các nhu yếu phẩm khác, phối hợp tác chiến với các đơn vị bộ đội đóng trên địa bàn. Năm 1968,  cô dân quân tình cờ gặp anh Nguyễn Đình Bảo người huyện Quỳnh Lưu, hai người đã yêu nhau và nên vợ nên chồng.

Vài năm sau, người chồng vào Nam chiến đấu, một mình chị Hường ở nhà vừa nuôi con vừa tham gia dân quân, làm bí thư Đoàn, cán bộ phụ nữ đến hết chiến tranh. Năm 1977, hoàn cảnh gia đình khó khăn, ông Bảo xin xuất ngũ để về cùng với vợ làm lụng nuôi con. Nhưng cuộc sống với bao lo toan vất vả, trong khi ông Bảo lại ốm đau liên miên nên mình bà Hường quán xuyến đồng áng, vào rừng sâu lấy củi đem đi chợ bán, làm thuê làm mướn để lấy tiền nuôi con. Những ngày ấy 3, 4h sáng đã dậy, vất vả lắm nhưng "đói bụng đầu gối phải bò", bà buôn bán ở chợ Da, chợ Cồn, chợ Thành Nam...

Các con của bà Hường ngày một khôn lớn trưởng thành. Giờ bà chỉ ở nhà, nuôi con gà, con vịt, nhổ rau má quanh đồi kiếm thêm thu nhập chứ cũng không đủ sức làm gì nữa.
 
73 tuổi, hàng ngày bà thường đi bán rau má để kiếm tiền.

Bây giờ ít người nhớ đến chiến tích năm xưa của bà Hường là bởi năm 1976 một phần đất xã Thanh Lam lúc bấy giờ được cắt nhập vào xã Nam Hưng, huyện Nam Đàn. Từ khi về thôn Đình Long (xã Nam Hưng) đến nay không còn ai biết đến bà. Thậm chí khi chúng tôi tìm đến hỏi thăm về nữ dân quân bắt sống giặc lái năm xưa không nhiều người biết đến. "Chẳng có cô Hường bắt giặc lái nào cả, chỉ có bà Hường bán củi ở chợ Da thôi", một người dân trả lời.

Trò chuyện với chúng tôi, ông Bảo- chồng bà tâm sự: "Năm bà ấy bắt được giặc lái Mỹ tôi chưa cưới bà ấy về làm vợ nên không được chứng kiến. Nhưng về sống với nhau, tôi hiểu hết những tâm tư, suy nghĩ của bà. Từ khi về xã Nam Hưng, những ngày mít tinh kỷ niệm ngày chiến thắng hoặc ngày gặp mặt Hội Cựu chiến binh, chưa bao giờ bà ấy được mời đến dự như một nhân chứng lịch sử, dù chỉ một lần để bà được mãn nguyện lúc cái tuổi mà chẳng biết trời cho được bao lâu nữa".
 
Trong khi tôi đang ngồi nói chuyện với ông Bảo, bà lặng lẽ vào  trong nhà,  một lúc sau đưa ra một cái bọc được gói ghém rất kỹ. Hóa ra, đó là tấm Huân chương Chiến công hạng Ba do Chủ tịch Hồ Chí Minh ký thưởng năm 1967, tấm Bằng khen của Tỉnh đội Nghệ An thưởng năm 1966 và cả những đơn từ mà những năm trước ông bà nhờ người viết để xin chế độ mà không được. Tất cả những giấy tờ đó với bà giờ đây là những kỷ vật quý giá nhất.
 
Năm nay bà Hường đã bước sang tuổi 73, cái tuổi gần đất xa trời nhưng nhiều lúc chạnh lòng nghĩ tới hình ảnh O du kích bắt sống phi công Mỹ, được làm thơ: "O du kích nhỏ giương cao súng, thằng Mỹ lênh khênh bước cúi đầu", được cả thế giới biết đến, vậy mà ở vùng quê anh hùng này, chiến công bắt sống tên thiếu tá lái máy bay Mỹ của mình lại dần chìm vào quên lãng, bà Hường cũng cảm thấy mủi lòng. Nhưng tính bà là vậy, chân chất, thật thà và cũng chẳng đòi hỏi gì nhiều. Bà bảo, dù sao mình vẫn còn may mắn hơn nhiều dân quân khác đã ngã xuống trong cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. "Tôi chỉ là một dân quân bình thường như nhiều chị em phụ nữ xứ Nghệ " giặc đến nhà đàn bà cũng đánh", bà Hường tâm sự.
 
Hồ Hà

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

Lời xót xa trước lăng mộ của các vị vua Trần

VTC News) - Người ta đã vùi lấp, phá hoại lăng mộ của bậc đế vương thì liệu có phạm vào tội “khi quân” không?
Tin liên quan


Nhiều năm qua, Nhà nước đã đầu tư rất lớn vào các chương trình mục tiêu về bảo tồn và phát huy các giá trị văn hóa dân tộc, trong đó có di sản văn hóa vật thể và phi vật thể mà ông cha ta đã tạo dựng suốt hàng nghìn năm lịch sử.


Thế nhưng, không hiểu vì lí do gì mà vẫn còn đó những bất cập rất đau lòng bởi những giá trị văn hóa đó đang bị bỏ vùi thành phế tích bị lãng quên.

Lời xót xa trước lăng mộ của các vị vua Trần
Phần còn lại của di tích Ngọa Vân. 


Điển hình là những lăng mộ các vị Vua Trần bị bỏ hoang phế trong rừng xanh núi thẳm trên đất Yên Tử qua loạt bài của nhà báo Phạm Ngọc Dương đăng tải trên Báo điện tử VTC News. Loạt bài đã gây bức xúc dư luận những ngày qua.


Thời đại nhà Trần trong lịch sử dựng nước và giữ nước thật huy hoàng và đáng tự hào biết bao. Các vị minh quân (nguyên thủ quốc gia) đó đã để lại bao tiếng thơm cho con dân người Việt về một triều đại hiển hách lẫy lừng, với những chiến thắng mang tầm thời đại, không những đi vào lịch sử dân tộc mà lịch sử thế giới cũng phải công nhận và nghiêng mình kính nể.


Vậy, chúng ta đã đúng chưa khi để những lăng mộ của các vị ấy trở thành những phế tích bị quên lãng? Và tôi tin rằng nếu không có biện pháp bảo vệ tôn tạo khẩn cấp thì tất cả sẽ chẳng còn gì trong một ngày không xa.

Lời xót xa trước lăng mộ của các vị vua Trần
Con đập này đã xóa sổ lăng mộ Trần Minh Tông và nhấn chìm lăng mộ Trần Anh Tông. 


Tôi đã có một thời gian hơn 10 năm làm cán bộ của ngành văn hóa một tỉnh ở địa phương, cũng đã tham gia thực hiện một số dự án khôi phục, bảo tồn và phát huy các giá trị văn hóa của các dân tộc, trong đó bao gồm cả văn hóa vật thể và phi vật thể.


Những công trình mà chúng tôi đã thực hiện không thể so sánh với các lăng mộ đã và đang bị bỏ hoang kia cả về giá trị văn hóa lẫn giá trị lịch sử và cả giá trị tâm linh của người Việt.


Hôm nay, khi nhìn vào những phế tích lăng mộ các vua Trần đang bị quên lãng, thực sự tôi cũng như bao độc giả thấy quá đau lòng, quá bất công thay cho các đấng minh quân trong lịch sử của dân tộc. Vậy trách nhiệm này thuộc về ai? Thiết nghĩ, trước tiên thuộc về ngành văn hóa của Trung ương và địa phương là tỉnh Quảng Ninh.
Lời xót xa trước lăng mộ của các vị vua Trần
Tượng đá ở lăng Trần Hiến Tông bị đập vỡ sạch sẽ. 
    
Quảng Ninh là một tỉnh có thế mạnh về phát triển du lịch, số tiền đổ vào việc quy hoạch, xây dựng bảo tồn, tôn tạo và phát huy các công trình văn hóa nhằm tạo nguồn lực phát triển kinh tế du lịch là con số không nhỏ.


Nhưng Quảng Ninh đã làm gì khi mà giờ đây những công trình lăng mộ của các bậc đế vương kia vẫn đang là những đống hoang phế lăn lóc trong thâm sơn cùng cốc?


Thậm chí, không hiểu là vô tình hay cố ý với các di tích mang nhiều ý nghĩa kia, chính quyền địa phương lại cho phép đắp đập xây hồ vùi lấp luôn các phế tích xuống lòng hồ một cách không thương tiếc?


Tôi còn nhớ vào năm 2010, ở quận Hà Đông, Hà Nội, đã có trường hợp những kẻ đi đổ trộm phế thải lấp mồ mả ngoài nghĩa trang, khiến sự bức xúc của người dân ở đó lên đến đỉnh điểm.

Lời xót xa trước lăng mộ của các vị vua Trần
Lăng mộ Trần Nghệ Tông chỉ còn lại thế này đây. 


Cơ quan chức năng đã điều tra xử lý những kẻ đổ trộm phế thải và trừng phạt thích đáng theo pháp luật. Vậy, ở đây người ta đã vùi lấp, phá hoại lăng mộ của bậc đế vương thì liệu có phạm vào tội “khi quân” không?


Văn hóa tâm linh và bản chất tốt đẹp của người Việt Nam là luôn tôn trọng mồ mả tổ tiên. Ai cũng mong muốn tổ tiên ông cha mình sau khi khuất núi sẽ được mồ yên mả đẹp. Nếu ai không thực hiện được ước nguyện ấy sẽ cảm thấy lương tâm cắn dứt với ý nghĩ chưa làm tròn bổ phận hiếu nghĩa với cha ông, tổ tiên mình.


Cảnh lăng mộ các Vua Trần tan nát hiện nay khiến rất nhiều con dân người Việt cảm thấy chạnh lòng xót xa...

Lời xót xa trước lăng mộ của các vị vua Trần
Lăng mộ Trần Dụ Tông được người dân đắp lại bằng đất. 


Có câu nói nổi tiếng rằng: “Nếu chúng ta sống trong thời đại mà không tôn trọng những giá trị của quá khứ thì sẽ có tội với tương lai”. Nhìn vào những lăng mộ này, tôi thấy tội của chúng ta với tương lai là rất lớn.


Sau 10 năm, 20 năm... hàng trăm năm sau nữa, thế hệ con cháu chúng ta sẽ nghĩ gì về việc cha ông của họ đã đánh mất đi những lăng mộ, những công trình văn hóa lịch sử của những đấng minh quân kia một cách vô trách nhiệm?


Những người có trách nhiệm với xã hội hiện rất bức xúc bởi thế hệ trẻ của Việt Nam kém hiểu biết về lịch sử nước nhà. Nguyên nhân do đâu? Chẳng phải đâu xa, tôi nghĩ đây là một trong những nguyên nhân khiến thế hệ trẻ mù tịt lịch sử nước nhà. Vì lăng mộ vua của nước nhà còn bị chúng ta bỏ quên thành phế tích trơ trọi trong đại ngàn thì làm sao các em học sinh biết được lịch sử?

Lời xót xa trước lăng mộ của các vị vua Trần
Chùa Hồ Thiên chỉ còn lại dấu vết nền móng. 


Nếu so sánh giá trị những công trình (phế tích) lăng mộ các Vua Trần với các công trình mà chúng ta đã và đang cố công bỏ tiền của công sức của nhân dân vào bảo tồn tôn tạo thì e rằng nhiều công trình kia có đáng được đầu tư để rồi xếp những lăng mộ các Vua Trần vào quên lãng?


Phải chăng, chúng ta chỉ đầu tư vào những công trình văn hóa lịch sử đem lại lợi nhuận, còn không có lợi nhuận thì để mặc cho thời gian và đạo chích phá hoại!


Mong sao các cơ quan chức năng có cái nhìn công bằng hơn với lịch sử và có những hành động cụ thể để cứu vãn những phế tích lăng mộ vua Trần như những gì Báo điện tử VTC News đã nêu, đem lại niềm an ủi cho con dân đất Việt và tạ tội trước các đấng minh quân, một triều  đại huy hoàng của dân tộc ta.


Phạm Công Hoan

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

Giết Người Để Diệt Khẩu? Chồng Và Anh Rể Của Dân Oan Mai Thị Nở Bị Giết Chết Tại Đồng Nai!!!




Dân oan Mai Thị Nở là người đội nón màu xanh bên tay trái
Ngày 20 tháng 07, 2008  vừa qua tại Đồng Nai, một vụ giết người đã xãy mà hai nạn nhân là anh Hùynh Văn Phong-  chồng của dân oan Mai Thị Nở; và người anh rễ của chị là anh Nguyễn Trung Lâm.
Trong thời qua quý bạn đọc cũng đã nhìn thấy hình của dân oan Mai Thị Nở cùng hai người con của chị – một trai và một gái ra Hà Nội khiếu kiện đất đai và tố cáo tham nhũng tại Đồng Nai. Vào ngày 11 tháng 06, 2008 chị đi cùng với một số dân oan khác đến biểu tình tại khu tập thể Hòan Cầu nơi cư ngụ của thanh tra Trần Văn Truyền; và chị đã bị bắt về đồn công an Ô Chơ Dừa. Do con trai của chị bị bệnh tim nên sau khi được thả ra, chị đã phải đưa con về lại Đồng Nai chữa bệnh. Về sự kiện này quý bạn đọc có thể tham khảo các bài cũ tại các đường link sau đây:
http://www.vietnamexodus.org/vne0508/modules.php?name=News&file=article&sid=147
Đến ngày 20 tháng 07, 2008 thì chồng chị và anh rể của chị bị giết chết. Chúng tôi liên lạc được với chị Mai Thị Nở tại Đồng Nai để hỏi thêm về sự kiện này. Theo chị Nở thì cái chết của anh Hùynh Văn Phong chồng chị và anh rể chị - Nguyễn Trung Lâm – là hệ quả của việc chị đi khiếu kiện và tố cáo tham nhũng chứ không phải là việc thanh tóan giữa các nhóm xã hội đen như một vài tờ báo trong nước đưa tin. Sự kiện như thế nào, xin mời quý bạn đọc theo dõi
Lưu ý: có một số hình ảnh nạn nhân mà chị Mai Thị Nở đồng ý cho chúng tôi đăng tải ; và những hình này rất “nhạy cảm”; nếu như có quý bạn đọc nào “nhạy cảm” xin đừng vào trang trong.
Đọan 1
 Tốc Độ 56K Modem
 Lấy Xuống Máy Nghe
Đọan 2
 Tốc Độ 56K Modem
 Lấy Xuống Máy Nghe

Dân Oan Mai Thị Nở – Sinh năm : 1979 đang ôm quan tài của chồng là
Huỳnh Văn Phong. Phong chết để lại một vợ và ba con thơ dại.
- Đứa con trai lớn nhất là : Huỳnh Mai Anh Dũng – Sinh năm : 1998
- Đứa con gái thứ hai là : Huỳnh Thị Ngọc – Sinh năm : 2003 vừa
qua vào ngày 11-6-2008 sáng sớm đến khu Hoàn Cầu đón ông Tổng Thanh
Tra Chính Phủ kêu oan bị công an Phường Ô Chợ Dừa bắt vào đồn
- Đứa con gái thứ ba là Huỳnh Thị Hồng Hạnh – Sinh năm : 2004
vừa qua cũng bị bắt vào ngày 11-6-2008 ở phường Ô Chợ Dừa – Quận Đống Đa – Hà Nội trong thời gian vừa qua mấy mẹ con chị Mai Thị Nở thường xuyên ở Hà Nội Tố Cáo bọn Tham Những của Huyện Trảng Bom chiếm đoạt 2415 ha đất


nạn nhân chết là Huỳnh Văn Phong – chồng chị Mai Thị Nở – Sinh năm : 1978 – Những dấu may trên người là sau khi khám nghiệm tử thi


đám tang của nạn nhân Nguyễn Trung Lâm,bỏ lại một vợ hai con.
- Vợ là Huỳnh Thị Bé – Sinh năm : 1973
- Con trai lớn là Nguyễn Hoàng Minh Hiếu – Sinh năm : 2002
- Con trai kế là Nguyễn Hoàng Phi Long – Sinh năm : 2004


Xác của nạn nhân Nguyễn Trung Lâm bị đâm chết ngay tại hiện trường vụ án,cảnh nhân dân quanh vùng đang đứng xem


Nạn nhân bị đâm chết tại chỗ là Nguyễn Trung Lâm – Sinh năm 1976. Bị đâm trong tình trạng ôm cổ một tay phải và một tay trái cầm ao đâm ngay tim. Tên Dũng quen với Trung Lâm và dùng thủ đoan đê hèn này.



Khi đâm nạn nhân còn bị ngoáy vào tim nên đường kính mở rộng
Audio phỏng vấn:
1-  Mai Thi No – PV: csvn giet nguoi diet khau
2- Download Mai Thi No – PV: csvn giet nguoi diet khau – 2
http://www.vietnamexodus.org/vne0508/modules.php?name=News&file=article&sid=440

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Tổng Thống Đài Loan thăm Trường Sa?

http://www.rfa.org/vietnamese/internationalnews/taiwan-leader-to-visit-spratlys-09102011084956.html

Tuần tới, Tổng Thống Đài Loan Mã Anh Cửu sẽ đến thăm Trường Sa, vùng đảo đang tranh chấp chủ quyền giữa nhiều quốc gia trong đó có Việt Nam.

Bản tin của tờ Tự Do Thời Báo xuất bản ở Đài Bắc sáng nay cho hay ông Mã Anh Cửu sẽ ghé đảo Ba Bình, là hòn đảo lớn nhất trong quần đảo Trường Sa. Chuyến viếng thăm nhằm mục đích mà tờ báo gọi là khéo léo xác định chủ quyền của Đài Loan trên đảo.

Hồi tháng Hai năm 2008, tổng thống Đài Loan lúc đó là ông Trần Thủy Biển cũng đã ghé đảo này. Chuyến viếng thăm đó đã gặp sự phản đối mạnh mẽ của Việt Nam và Philippines. Tháng Bảy vừa rồi, hải quân Đài Loan cũng đã đưa một đoàn chuyên gia tới thăm đảo, sau đó cho biết chuyến đi nhắm vào mục đích nghiên cứu.

Tin mới nhất mà chúng tôi nhận được cho hay một viên chức thuộc Văn Phòng Tổng Thống Đài Loan nói rằng Tổng Thống Mã Anh Cửu không có chương trình thăm đảo Ba Bình.

Thứ Ba, 6 tháng 9, 2011

22h 06/09/2011: TƯỜNG THUẬT ĐẶC BIỆT TỪ HÀ NỘI



Dưới đây là bản tường thuật về một cảnh tượng bất an của cuộc sống ở Thủ đô Hà Nội mà vợ chồng chúng tôi vừa bất ngờ trải qua cách đây ít phút, tại 65 Ngô Thì Nhậm, HN.

Bữa cơm chiều nay chỉ có hai vợ chồng. Hai con đã được gửi sang bà ngoại, vì tối nay chúng tôi có hai cuộc hẹn. Một cuộc hẹn bất thành vì người bạn ở SG ra chưa đi ăn cơm với người ở Quốc hội về. 21h chúng tôi đến quán bia Tiệp ở 65 Ngô Thì Nhậm, HN, khi đó mọi người đã có mặt khá đông đủ. Hôm nay sinh nhật một người trong những bạn biểu tình.


Ngồi chưa được bao lâu; tôi chưa cạn ly bia cốc cao, thì bất đồ, hai người mặc thường phục xông đến chỗ chúng tôi. Thì ra, hôm nay Lê Dũng đi lấy về một tấm băng - rôn gửi ở quán cafe Zic Zac (Nguyễn Xí) lần biểu tình trước, trên đó có ghi một câu nói của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Mặc dù băng rôn được cuộn lại và để trên bàn bên cạnh, chưa từng được mở ra.


Họ xông vào, mở tấm băng rôn và đòi tịch thu. Lã V.Dũng nói: Đây là tài sản của tôi. Nếu các anh muốn tịch thu, các anh lập biên bản đi.


Nhưng họ không dám! Vì đây là lời ông Trương Tấn Sang. Tôi gọi điện cho một người bạn khác để nhờ họ thông báo cho Văn phòng Chủ tịch nước ngay.

Liền ngay sau đí, gần một chục cảnh sát mặc cảnh phục quây lấy chúng tôi, đằng đằng sát khí với cả dùi cui trên tay, và yêu cầu mọi người xuất trình tờ tùy thân. Tôi biết đó là điều họ đã làm trái luật. Vợ tôi nói với tôi không cần phải đưa. Nhưng tôi và Lê Dũng đưa cho họ. Và tôi nói cho người chỉ huy biết tôi là ai. Người đó đã nhanh chóng nhận ra tôi.

Chí Đức vỗ tay vào vai một người cảnh sát. Lập tức anh này ăn vạ. Người này vu cho anh Chí Đức chống người thi hành công vụ và định bắt anh đưa về đồn. Lúc đó, không khí trong quán đã hết sức căng thẳng. Họ còn đòi đưa một số người khác về đồn. Tất cả mọi người hét lớn, phản đối.

Tôi nói với người chỉ huy: Các anh chẳng có lý do gì đề bắt bớ ở đây. Anh hãy lệnh cho lính của anh lui hết đi. Không nên tạo một không khí náo loạn tại phường sở tại của mình.

Lê Dũng cũng dùng hết mọi lý lẽ và nói nếu họ muốn bắt hết chúng tôi, xin báo để anh Nhanh đưa lệnh đến đây.




Sau một hồi đấu lý, cuối cùng, người chỉ huy thoắt đổi giọng và cười rồi vỗ vai tôi, nói rằng anh biết tôi rồi, và chúng ta đều là những người lớn, cần nhẹ nhàng với nhau để hiểu nhau. Và rằng, đề nghị mọi người cứ vui vẻ, không có vấn đề gì đâu. Họ lặng lẽ rút êm sau lời nói cười của viên chỉ huy.

Gần 22h, vợ chồng tôi ra về. Khi lấy xe, tôi trông thấy hàng chục cảnh sát thường phục và quân phục đứng khắp cả ngã tư quanh quán bia, với cả xe ô tô chực sẵn. Người chỉ huy lại gần tôi và bắt tay, nói rằng mong anh thông cảm. Tôi nói: Giờ đang là tháng trọng điểm đấu tranh với tội phạm. Nhưng các anh phải có cách nhìn nhận và hành xử sao cho không kinh động đến cuộc sống của người dân, đừng để người dân nghĩ rằng HN này, quận này, phường này bây giờ đã quá bất ổn rồi.

Mười phút sau đó các bạn của tôi đã xuống lấy xe và mỗi người đi mỗi ngả, trước sự chứng kiến của hàng chục cảnh sát quây xung quanh quán bia 65 Ngô Thời Nhậm. Không một ai bị bắt giữ, và tấm băng rôn không bị thu giữ.

Ngay khi sự kiện đang xảy ra, thì tin và ảnh đã được tung lên mạng internet (FB) và các trang điện tử khác. Lập tức các cuộc điện thoại, tin nhắn từ trong và ngoài nước gọi và gửi đến, thậm chí những người ở HN cũng đã kéo đến bên ngoài quán bia 65...

Hà Nội bây giờ không còn là một thành phố yên lành nữa! Thành phố có quá nhiều bất an, đến với bất cứ ai, lúc nào và ở bất cứ chỗ nào.

Đây thực sự là thành phố của công an.

22h55, ngày 06.09.2011.

Chùm ảnh của Binh Nhì:







Blog Nguyễn Xuân Diện



free countersFree counters

Thứ Hai, 11 tháng 7, 2011

Đề nghị khai trừ Đảng người đưa ảnh sex lên website tỉnh

12/07/2011 07:43:05
Ngày 11/7, Sở Thông tin-Truyền thông tỉnh Trà Vinh cho biết chi bộ sở này đã họp và có văn bản gửi Đảng ủy khối Dân Chính Đảng – Tỉnh ủy Trà Vinh đề nghị khai trừ Đảng đối với ông Phan Ngọc Quan là nhân viên Phòng Công nghệ thông tin.

Chiều cùng ngày, thông tin từ Công an tỉnh Trà Vinh cho biết hiện hồ sơ vụ việc đã được chuyển cho Văn phòng Cơ quan CSĐT (PC44).

Vào năm 2010 và đầu năm 2011, ông Quan đã tấn công vào cổng thông tin điện tử của tỉnh Trà Vinh cùng một số website thành viên để thay đổi nhiều nội dung và chèn ảnh khiêu dâm vào. Chính quyền địa phương phối hợp với Bộ Công an điều tra ra thủ phạm là ông Quan.

(Theo NLĐ)