Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

# Bie^?u Ti`nh Ta.i Ca'c U?y Ban Nha^n Da^n Nga`y 12 Tha'ng 1 Na(m 2011

# Biểu Tình Tại Các Ủy Ban Nhân Dân Ngày 12 Tháng 1 Năm 2011

http://mylinhng.multiply.com/journal/item/2034/


Ở Việt Nam, khi làm bất cứ một giấy tờ gì, đều phải qua các Ủy Ban Nhân Dân. Theo sự ta thán của người dân, tất cả các Ủy Ban Nhân Dân chính là những cơ sở hành chánh, nhưng người dân thường nói trại ra là những cơ sở "Hành Dân" là chánh.  Nơi đây người dân bị bắt nạt, bị la lối, bị bắt phải đóng tiền mãi lộ,...  Từ đó, có thể nói, tất cả các Ủy Ban Nhân Dân, chính là những tụ điểm mà người dân chán ghét nhất.  Vì thế, trong bài viết "Vài Hướng Dẫn Biểu Tình Kiên Định Ôn Hòa", linh mục Nguyễn Văn Lý đã kêu gọi tập trung biểu tình tại:

{{3. Địa điểm: Bất kỳ Trụ sở UBND tỉnh, thành phố, quận, huyện, xã, phường… nào mà các Chiến Sĩ Dân Chủ Hòa Bình (CSDCHB) tập trung thuận tiện nhất.}} rất đúng, rất hay, vì tại nơi đây, các CSDCHB sẽ dễ dàng vận động cho sự tập hợp đông đảo của đồng bào.

Những tin tức trong nước cho chúng ta thấy rõ, rất nhiều lần dân chúng đã bất bình, bất mãn, nên cùng tập hợp lại tấn công vào các cơ sở của Ủy Ban Nhân Dân:

- Tại Hà Tây, dân chúng nổi lửa đốt trụ sở của UBND xã.  (27/1/2005)
- Tại Bắc Giang, dân chúng đã bao vây làm sụp đổ rào chắn xung quanh trụ sở UBND
tỉnh, còn đốt cả một xe Công An vì đã đánh chết 1 người dân. (26/7/2010)
- Tại Nghĩa Hưng, Vĩnh Phúc, Vĩnh Tường, hàng trăm dân kéo tới, hủy hoại tài liệu và cơ sở UBND xã. (7-8/12/2009)
- Tại Long Hưng, Huyện Long Thành, Tỉnh Đồng Nai, khoảng trên 200 dân đã kéo đến trụ sở UBND xã, đốt trụ sở, đốt xe cảnh sát và bẻ gẫy cột cờ. (tháng 2/2009)
- Tại Yên Phụ, hàng trăm dân kéo đến đập phá trụ sở UBND xã vì nghi bị mất chuông thật của chùa, và thay vào đó một cái chuông gỉa. (5/5/2010)
...

Có lẽ còn nhiều trụ sở UBND đã bị người dân phẫn nộ tấn công, nhưng có lẽ thời buổi 700 cơ sở truyền thông bị bắt buộc đi theo lề phải, nên tin tức bị ém nhẹm là việc rất bình thường.  Ở đây chúng ta chỉ đưa ra những sự kiện các UBND bị người dân tấn công, nhưng không có nghĩa là khuyến khích bạo động, tinh thần đấu tranh bất bạo động được đưa ra bởi linh mục Nguyễn Văn Lý vẫn luôn được tôn trọng. 

Ở thế giới cộng sản, hay gọi xã hội chủ nghĩa, đặc biệt ở Việt Nam này, có lẽ hai chữ "nhân dân" bị lạm dụng nhiều nhất.  Cái gì cũng nhân dân: Lực Lượng Võ Trang Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Báo Nhân Dân, Báo Quân Đội Nhân Dân, Công An Nhân Dân, Đại Biểu Nhân Dân, Nghệ Sĩ Nhân Dân, Hội Đồng Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân Tối Cao, Đài Tiếng Nói Nhân Dân, Học Viện Cảnh Sát Nhân Dân, Đội An Ninh Nhân Dân, Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao, Nhà Giáo Nhân Dân... nhưng bảo đảm một điều, là không bao giờ phục vụ cho nhân dân.  Qúy vị chỉ cần thay thế 2 chữ "nhân dân" này thành 1 chữ "Đảng" là sẽ đúng nghĩa của nó.  Tất cả đều mang tiếng "nhân dân", nhưng thực chất là phục vụ cho Đảng Cộng Sản Việt NamĐối với Đảng, "tổ quốc" chỉ là thứ làm kiểng, hay gọi là phản động, là thứ rác rưỡi, bởi thế, những ai yêu tổ quốc như anh Điếu Cày, chị Phạm Thanh Nghiên, chị Trần Khải Thanh Thủy phải vào tù.  Qúy vị để ý cho, trong tất cả các cuộc hội họp, ngày lễ, lá cờ búa liềm, lá cờ Đảng, luôn luôn đặt bên trái, trước hết tất cả, có nghĩa là Đảng đồng hóa mình với tổ quốc.  "Dân biết, dân bàn, dân kiểm tra" chỉ là những từ ngữ mị dân, nói thẳng là lường gạt người dân.  Thực tế, người dân chẳng có một quyền hành nào trong cái xã hội chủ nghĩa này.  Qúy vị nào qua bên Mỹ này sống, sẽ thấy rõ, người dân Mỹ làm chủ đất nước của mình như thế nào.  Người dân Mỹ đi đến bất cứ cơ sở công quyền nào, cũng đều được đón tiếp niềm nỡ.  Qúy vị đi thi bằng lái xe, mở cơ sở thương mại, làm giấy tờ thông hành (passport)..., nhân viên làm việc lúc nào cũng vui vẻ chào đón và giúp đỡ qúy vị.  Đơn giản, là họ đang làm công cho quý vị, qúy vị là người đóng thuế, và tiền thuế đã trả lương cho các nhân viên đó.  Nếu qúy vị bắt gặp một cử chỉ nào khiếm nhã của các nhân viên, qúy vị chỉ cần xin gặp người quản lý (manager), và nếu quản lý không giải quyết, qúy vị nhờ đến báo chí, đài truyền thanh, truyền hình..., nếu vẫn không giải quyết, qúy vị tìm gặp dân biểu tại địa phương của mình, bảo đảm qúy vị sẽ được giúp đỡ tận tình.  Điều đơn giản, những dân biểu được bầu ra bởi lá phiếu của qúy vị, bảo đảm ý kiến của qúy vị sẽ được tôn trọng.  Tại sao bên Mỹ này các nhân viên công quyền là "đày tớ của người dân" đúng nghĩa, còn tại sao ở VN, nhân dân lại làm đày tớ cho bọn nhân viên công quyền ???  Nhân dân VN cũng đã trả biết bao nhiêu thứ thuế cho Nhà nước.  Nguyên mảnh đất hình chử S là tài sản của toàn dân đó, mỏ dầu, mỏ sắt, mỏ than, mỏ bauxite... là của toàn dân, thì người dân phải làm chủ đất nước của mình.  Nghĩ cũng lạ, bên Mỹ này, chẳng bao giờ nghe cái từ "nhân dân" (people), mà đi đâu, nhân dân cũng được phục vụ.  Còn ở nước ta, từ "nhân dân" được nhìn thấy khắp mọi nơi, nhưng người dân đi đến đâu cũng bị chà đạp, nếu không biết chung chi.  Chúng ta cần phải có sự thay đổi tận gốc rễ, dẹp bỏ tất cả những trò hề mị dân gọi là "nhân dân".

Bởi vậy, chúng ta chẳng lạ gì, hiện tại, Đảng CSVN đã mất hẳn vào chỗ dựa của dân.  Mất sức hỗ trợ của dân sẽ dẫn đến việc mất nước rất dễ dàng.  Còn nỗi nhục nào hơn, khi VN ta có bờ biển dài tới 3200km mà dân ta lại đi "xuất khẩu lao động", hành nghề đánh cá cho các ghe cá của Đài Loan, HồngKong, Hàn Quốc (Nam Hàn)... với đồng lương rẻ mạc.  Còn nỗi nhục nào hơn khi trên 7000 ngư dân Việt Nam đã bị bắt giam bởi các nước trong khu vực như: Mã Lai, Indonesia, Tàu Cộng, Phillipine... Nhà nước VC coi như đã làm ngơ, ai muốn làm gì thì làm, không lo gì được cho công dân của mình.  Một vùng biển rộng lớn từ phần cong chữ S cho đến Hoàng Sa, Trường Sa, chẳng lẽ không đủ cá cho ngư dân ta ???  Điều đau đớn nhất, các ngư dân Việt đang bị bí lối, đi đánh cá như thường lệ, sẽ bị tàu Trung Cộng ủi chết, hay đánh đập, bắt cóc đòi tiền chuộc, tịch thu cá, ngư cụ...  Nên bây giờ chỉ còn cách là đánh bắt gần bờ bằng chất nổ.  Kiểu này, cá con cá mẹ, bất cứ vi sinh nào gần bờ sẽ bị tận diệt, và cứ theo cái đà này, bảo đảm bờ biển VN sẽ không còn cá tôm nữa.  Không phải chúng ta bị mất mấy vùng biển, Hoàng Sa, Trường Sa, mà còn trên đất liền như Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bãi Tục Lãm, Hang Pắc Pó, Núi Đất (Lão Sơn) và 700 km2, coi như chúng ta đã mất phần cái phần chóp nón lá trên bản đồ.  Một ngàn năm Bắc thuộc cho chúng ta kinh nghiệm, Tàu Cộng chắc chắn không bao giờ ngừng lại ở đây.  Chúng giở trò bauxite, để đem 50 ngàn công nhân trấn giữ ở chỗ an toàn nhất của VN, ở vị trí chiến lược tốt nhất của VN.  Vì đó là địa thế cao của dải Trường Sơn, nó xây những công sự trong hốc núi, là muôn đời ở đó, như cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm từng nói với chúa Nguyễn Hoàng: "Hoành Sơn Nhất Đái, Vạn Đại Dung Thân".  Không còn cách nào khác, muốn đuổi Tàu Cộng, phải chấm dứt vai trò thái thú của Nhà Cầm Quyền, tức là chấm dứt vai trò của Đảng Cộng Sản VN.  Và khi đó, mới có thể đuổi Tàu Cộng ra khỏi đất nước được.

Qủa thật, Lời Kêu Gọi Giải Thể chế độ Cộng Sản Việt Nam của linh mục Nguyễn Văn Lý đã đánh động được lòng yêu nước của toàn dân, nên được phát tán rất rộng rãi trên mọi diễn đàn internet. Qúy vị có thể đọc được Lời Kêu Gọi này trong bất cứ trang nhà đấu tranh nào, và đang được chuyển tải về trong nước với tốc độ cấp số nhân.  Tất cả mọi thành phần:  thanh niên, sinh viên, học sinh, kinh, thượng, công nhân, nông dân, Phật Giáo, Công Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo, ngay cả công an và bộ đội, hãy cùng với người dân, đứng lên biểu tình vào ngày 12 tháng 1 năm 2011 tại tất cả những Ủy Ban Nha^n Dân để đòi cho được việc giải thể chế độ CS này, bỏ cái Đảng tính vào sọt rác, để UBND phải là cơ sở thật sự phục vụ cho nhân dân.  Đây là một cơ hội chuộc tội cho tất cả những ai đang ở trong hàng ngũ của CS.  Đây có thể là cơ hội cuối cùng cho qúy vị, để qúy vị có thể cứu lấy gia đình và cá nhân của qúy vị, hãy hợp lực cùng người dân, để biến những trụ sở UBND trở thành những trụ sở của nhân dân thật sự, phục vụ cho nhân dân, không phục vụ cho ĐCSVN.

Tự do Dân Chủ là trào lưu của cả thế giới tiến bộ văn minh, nó mang lại ấm no, thịnh vượng, phát triển, và hạnh phúc cho con người là điều khẳng định.  Những chế độ độc đảng, độc tài bắt buộc sớm muộn phải bị sụp đổ.  Từ những quốc gia như Liên Xô, Ba Lan, Hungary, Đông Đức, Tiệp... đã bị sụp đổ, lẽ dĩ nhiên, chế độ độc tài độc đảng CHXHCNVN không ngoại lệ, chắc chắn cũng phải sụp đổ vào năm 2011 này.

Ngày 31 tháng 12 năm 2010
Mylinhng@aol.com
http://mylinhng.multiply.com
Xin phổ biến tự do

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét