Thứ Năm, 31 tháng 3, 2011

# Biê?u Tình Lo+'n Xa?y Ra Ta.i Trung Quô'c Liên Tiê'p Trong 5 Ngày Liê`n

# Biểu Tình Lớn Xảy Ra Tại Trung Quốc Liên Tiếp Trong 5 Ngày Liền
 

Mass protest over dam project in Yunnan

Thursday, 31 March 2011.

3,000 villagers in five-day protest over hydroelectric dam on the upper Yangtze River

chinaworker.info

Up to a thousand armed police equipped with an armoured car were sent to quell an angry demonstration involving up to 3,000 rural residents in Yunnan province in southwest China. The protests over housing and loss of farmland took place in Suijiang county, a remote and mountainous region on the border between Sichuan and Yunnan provinces, where a hydroelectric dam is displacing tens of thousands of rural residents. They continued throughout the week until an overwhelming paramilitary presence restored "order and harmony".

For four days the protesters occupied and blocked a main road and a bridge over the Yangtze River. Clashes occurred and bricks and stones were hurled at police on Tuesday 29 March, according to a report from the Information Centre for Human Rights and Democracy based in Hong Kong.

Poor quality housing

The Suijiang protesters complained over the quality of proposed housing being offered to up to 40,000 people from the county, from a total 100,000 who are being displaced to make way for the Xiangjiaba dam. They also protested at the government's refusal to pay the full cost of relocating a local graveyard from the dam site. The protest reportedly began after an earthquake struck neighbouring Burma on 24 March, which heightened concerns among the dam refugees about the quality of the proposed housing.

"We are very disappointed at being undercompensated for our land and houses, which will be destroyed or inundated because of the power station," said one local resident.

The rights group also said 30 protesters and 20 police were injured in the clashes. One ambulance was badly damaged according to a government local source. Pictures posted on the internet showed hundreds of riot police moving in a column around an armoured personnel carrier.

Dam dangers

Environmentalists have opposed construction of the Xiangjiaba dam, which is just one of twelve dams being built along the upper reaches of the Yangtze. When completed in 2015 it will be the fourth-largest hydropower plant in China and one of the 20 largest power plants of any kind in the world, according to industry figures.

But this and other dams on the upper reaches of the Yangtze will destroy unique canyons, ruin fisheries and displace hundreds of thousands of people, with huge dissatisfaction as in this case over compensation levels and offers of alternative housing. There are also growing concerns as big dams are being built in a seismically active region that has suffered a number of earthquakes, including the huge one in Sichuan in 2008. The logic of building dams in this area is also questioned on grounds of climate change, which scientists say is causing southern China to experience longer and more frequent droughts placing greater strains on water levels.

The Suijiang protest is reportedly one of the biggest 'mass incidents' so far this year in China. Local governments chasing after GDP growth and ambitious infrastructure projects are increasingly running foul of local populations who lose rather than gain from this 'development'.

This disconnect was partly recognised, in words, in the central government's new five-year plan, which pledged to rebalance growth towards personal consumption and actually cut GDP targets (to an annual 7 percent). But the plan also increased spending on 'internal stability' i.e. police and security forces, which for the first time takes a bigger share of government spending than the military. This shows that despite talk of a 'people first' policy, the Chinese dictatorship expects and is preparing for more Suijiangs in future.

Hơn 1.100 lao động ở Libya vẫn chưa về đến Việt Nam


TT - Sau gần một tháng lênh đênh trên biển, hôm qua (30-3) hơn 1.100 lao động VN ở Libya vẫn chưa về đến đất liền VN. Theo Cục Quản lý lao động ngoài nước (Bộ Lao động - thương binh và xã hội), toàn bộ số lao động trên tàu này là lao động của Công ty Vinaconex-Mec và Công ty VTC.


Theo ông Lê Văn Thanh - phó cục trưởng Cục Quản lý lao động ngoài nước, sáng 3-3 con tàu mang tên Hamanasu (Lissos), số hiệu No.636 chở hơn 1.100 lao động VN tại Libya về nước đã xuất phát từ cảng Benghazi (Libya). Do số lượng lao động trên tàu đông, trên hành trình về nước tàu phải ghé qua nhiều cảng khác nhau để nạp nhiên liệu và bổ sung thực phẩm. Hơn nữa do phụ thuộc nhiều vào yếu tố thời tiết, khí hậu nên hành trình của hơn 1.100 lao động về nước bị kéo dài.

Theo ông Lê Văn Thanh, trưa 30-3 tàu Hamanasu đã rời cảng Singapore và đang tiến vào hải phận Malaysia. Nếu lịch trình không có gì thay đổi, dự kiến 3-4 ngày tới tàu sẽ cập cảng Hải Phòng.

Đ.BÌNH


Nhìn nhận và so sánh


Trong bài diễn văn của Tổng thống Obama đọc tại Hoc viện quốc phòng Hoa kỳ.Nhà lãnh đạo của nước Mỹ đã thể hiện một cách hùng hồn phong thái của một nhà chiến lược-một nhà hùng biện. Xin trích dẫn một vài đoạn:

"Nếu bỏ qua trách nhiệm của Hoa kỳ với tư cách là một quốc gia lãnh đạo,và sâu xa hơn nếu bỏ qua trách nhiệm của chúng ta đối với đồng loại ,trong hoàn cảnh như thế sẽ là một sự phản bội lại bản chất của chúng ta"..Ông nói tiếp.."Một số quốc gia có thể quay mặt làm ngơ đối với hành vi diệt chủng tại quốc gia khác,nhưng Hoa kỳ thì khác.Và với tư cách một Tổng thống tôi từ chối chờ đợi các hình ảnh thảm sát và các mồ chôn tập thể trước khi hành động"

Và để trả lời cho sự kỳ vọng của thế giới về lập trường của nước Mỹ,sự đàn hặc của phe đối lập về vai trò và quyền lợi của nước Mỹ trong những cuộc khủng hoảng trên toàn cầu,Tổng thống Obama nói:

"Chúng ta phải luôn luôn đo lường quyền lợi của chúng ta với nhu cầu hành động…Nhưng điều đó không thể là một lập luận để không bao giờ hành động nhân danh lẽ phải".. (nguồn Danchimviet.info)

Ở đây chúng ta không khỏi xấu hổ khi so sánh với ban lãnh đạo Đảng CSVN. Họ chỉ là tập hợp của những tên tham nhũng, vô liêm sĩ, bất tài với những thành tích "hùng biện" làm cho cả nước và cả thế giới nhiều lần phải đỏ mặt vì ngượng!. Phải chăng dân Việt ta không có những tài năng lớn?.. Xin khẳng định là không phải như vậy. Nước Việt thời nào cũng có anh tài, nhưng nước Việt thời nay những con người lỗi lạc nhất một phần phải sống đời tị nạn ở nước ngoài, một phần lớn trong nước thì người bị ở tù,người bị quản chế,người bị bao vây phong tỏa,cô lập,khủng bố, bị tước đoạt tất cả mọi quyền căn bản như tự do ngôn luận,báo chí,quyền tự do thành lập hội đoàn hay Đảng phái. Quyền đình công và biểu tình cũng là bất hợp pháp.. Đây là những phương tiện và cơ hội để những con người ấy phục vụ đất nước. CSVN giữ quyền lực bằng chính sách rừng rú khủng bố,trù dập hiền tài,để cho họ một mình một sân khấu tha hồ diễn những màn lố bịch và dẫn dắt đất nước vào vòng nô lệ ngoại bang.

Bắt đầu từ ngày 19/3/2011 khi nước Pháp mở màn "cuộc chiến" tại Libya để thực hiện nghị quyết 1973 của Liên Hiệp quốc mục tiêu là bảo vệ người dân Libya trước những hành động điên rồ,khát máu của nhà độc tài Gaddafi, cả thế giới được chứng kiến một màn phô diễn ngoạn mục những vũ khí tân kỳ đã làm tê liệt quân đội của Gaddafi. Thì trên mặt trận ngoại giao một màn phô diễn cũng cực kỳ hoành tráng với những khuôn mặt chính trị lớn và trẻ trung. Từ Tổng Thống Mỹ B.Obama đến Thủ tướng Anh David Cameron, Tổng thống Pháp Nicolas Sacozy, họ đã chứng minh cho cả Thế giới thấy tài năng lỗi lạc của họ và chắc chắn rằng người dân của ba nước này đang rất tự hào về những nhà lãnh đạo của họ và họ cũng tự hào dân tộc mình không nhầm lẫn khi đã chọn những con người này lãnh đạo đất nước. Nhưng sẽ không công bằng khi không nhắc đến hai khuôn mặt-hai nhân cách lớn của nước Mỹ. Một người không còn trẻ là ngoại trưởng Hillary Clinton và người kia đã già là thượng nghị sĩ Jonh McKain:Tuy không còn trẻ nhưng họ đã cho thấy đầu óc còn rất "trẻ" khi họ cùng với TT Obama bênh vực quyết định tấn công Libya để cứu người dân Bengazi thoát khỏi thảm họa diệt chủng và giúp đỡ cho dân quân nổi dậy đánh bật quân đội Gaddafi được trang bị hiện đại và rất tinh nhuệ.

Tất cả những gì xảy ra trên chính trường thế giới,cũng như trên "chiến trường" Libya làm cho chúng ta hy vọng về một kỷ nguyên mới.Kỷ nguyên của lương tri và trách nhiệm.Phải chăng Mỹ và Phương Tây đã bắt đầu "xét lại "di sản của quá khứ -một di sản lạnh lùng và vô cảm vì đã đặt nhân loại khô cứng trong mối tương quan quyền lợi, cái di sản mà ở đó các nhà lãnh đạo Mỹ và phương Tây "ta bắt mặt mừng" với các nhà độc tài, các nhà lãnh đạo nổi tiếng khát máu vì hồ sơ đàn áp nhân quyền của mình,một di sản mà ở đó tiếng kêu cứu của ngưới dân thấp cổ bé miệng,vô phương tự vệ,bị đàn áp khủng bố,bắn giết bởi các chế độ độc tài mà không được ai quan tâm lắng nghe. Tạo ra môi trường lý tưởng cho tội ác hoành hành. Một di sản mà ở đó tài sản của tập đoàn lãnh đạo độc tài,tham nhũng, mỗi ngày một lớn đến mức khủng khiếp từ những bản hợp đồng làm ăn mua bán với Mỹ và phương Tây…khi đại đa số người dân vẫn sống lây lất trong nghèo đói và thất học.

Chúng ta không quá kỳ vọng rằng cái di sản của quá khứ kia một sớm một chiều thay đổi nhưng tất yếu nó phải thay đổi,nhưng để sự thay đổi diễn ra nhanh hơn,mỗi người chúng ta hãy góp một bàn tay, một tiếng nói đấu tranh với chế độ độc tài để rút ngắn tiến trình này càng sớm càng tốt.

Trở lại với "cuộc chiến" tại Libya để bàn về sự lỗi lạc của những nhà lãnh đạo Mỹ-phương Tây…Hiện nay quân đội Gaddafi đã bị đẩy lui về phía Tây, tin mới nhất khi tôi viết bài này là thành phố Quê hương của Gaddafi là Syrte sắp thất thủ về tay quân nổi dậy… trên chiến trường thế và lực của Gaddafi đã bị những cuộc không kích của liên quân làm cho suy sụp nhanh chóng và sự thất bại chung cuộc là không tránh được…Gaddafi và chế độ đang ở vào thế cùng thời mạc vận,vấn đề chỉ là thời gian… vâng vấn đề là thời gian.Chính vì vậy những nhà lãnh đạo Mỹ và phương Tây muốn rút ngắn thời gian này càng sớm càng tốt.Rút ngắn thời gian để đạt thắng lợi chung cuộc sẽ có rất nhiều cái lợi như:Mỹ và phương Tây nhanh chóng kết thúc chiến dịch và sự can thiệp để bớt phí tổn cho Liên quân,bớt tiêu hao tài sản và nhất là sinh mệnh của người Libya ở cả hai phía, còn nhiều lý do nữa như nếu kéo dài sứ mệnh tại Libya thì phí tổn chiến tranh cao sẽ gặp phải sự chống đối của người dân Mỹ và phương Tây trong lúc kinh tế đang khó khăn và sự phản đối của người dân các nước Hồi giáo cũng là một vấn đề cần tính đến. Đây lại là một điều nữa khác với đất nước chúng ta dưới sự lãnh đạo Đảng CS. Khi người dân không có được chút quyền nào đối với vận mệnh của mình và đất nước mình: Điển hình là vụ Vinashin, vụ Đại lễ ngàn năm Thăng Long Hà Nội,khi mà CSVN đem hàng trăm ngàn tỉ đồng "ném qua cửa sổ" và "ném" vào trương mục của mình ở các ngân hàng ngoại quốc thì người dân vẫn không được quyền có ý kiến gì?Quốc hội cũng thúc thủ.!

Với mục tiêu kết thúc chế độ Gaddafi một cách nhẹ nhàng, nhanh chóng mà không tỏ ra coi thường nghị quyết của LHQ,Mỹ và phương Tây đã đưa ra một đề nghị cho Gaddafi: Để cho ông ta và gia đình đi sống lưu vong và miễn truy tố ông ta cùng người con trai về tội diệt chủng!?.

Khi mới nghe đề nghị này từ phía Mỹ và phương Tây chắc chúng ta giật mình tự hỏi: Làm như vậy là tạo tiền lệ cho các chế độ độc tài gây tội ác vì sẽ khuyến khích họ chống lại nhân dân mình, bắn giết nhân dân mình rồi sau đó "an toàn", đi sống lưu vong mà không bị Tòa án Quốc tế trừng trị. Nghĩ như vậy là hoàn toàn đúng, nhưng thực tế còn có một cái đúng lớn hơn.. Theo tôi Mỹ và phương Tây mở đường cho Gaddafi đí sống lưu vong là một đòn "ly gián" đánh vào chế độ Gaddafi.Cả guồng máy cai trị của Gaddafi sẽ tự hỏi:Gaddafi được ra đi còn số mệnh của chúng ta thì sao? Chúng ta đi đâu bây giờ?Ở đâu và ai dung chấp chúng ta?.. Trong khi chúng ta chiến đấu để bảo vệ ông ta và gia đình thì ông ta có thể bỏ rơi chúng ta bất cứ lúc nào!.. Khi chúng ta cúi đầu làm theo mệnh lệnh của ông ta thì chúng ta sẽ phải chịu trách nhiệm về những tội ác đó, còn ông ta và gia đình thì được miễn tố để ra đi ?!

(Đây là những câu hỏi mà những người đang cúc cung ,tận tụy phục vụ cho đảng CSVN phải cân nhắc)

Với những câu hỏi như vậy đặt ra,thử xem có mấy người còn tiếp tục trung thành với Gaddafi và tiếp tục gây tội ác để phục vụ ông ta.Đây là một cú đánh "tuyệt chiêu" của Mỹ và phương Tây.Với chiêu thức này thì nội bộ của chế độ Gaddafi sẽ sống trong sự hoang mang,lo sợ, nghi ngờ lẫn nhau,chắc chắn sẽ rạn nứt và tan vỡ dù Gaddafi có chấp nhận đi sống lưu vong hay không…

Mặc khác Mỹ và phương Tây kêu gọi những quan chức của chế độ Gaddafi hãy từ bỏ ông ta quay về với nhân dân.Đây là một sự khôn ngoan khác và cũng thể hiện sự nhân bản của những nhà lãnh đạo Mỹ và phương Tây.Mọi cánh cửa đều được mở để giải quyết vấn đề…đây là một kinh nghiệm quí giá cho những người dân chủ VN.Lời đề nghị của Mỹ và phương Tây đưa ra sẽ làm lung lay nội bộ của Gaddafi,dẫn đến sự tê liệt và thất bại là tất yếu.

(Tôi rất tâm phục và ủng hộ ý tưởng này vì mục tiêu của chúng ta là :Giải thể chế độ CS,xây dựng một nhà nước dân chủ,pháp trị và hòa hợp chứ không phải để trả thù)

Còn như Gaddafi khôn ngoan chấp nhận lời đề nghị thiện chí này thì quân đội Gaddafi như rắn mất đầu chỉ còn mỗi một sự lựa chọn là đầu hàng.Chiến cuộc sẽ chấm dứt để xây dựng lại một nước Lybia dân chủ và hạnh phúc cho mọi người dân.

Qua bài diễn văn của TT Mỹ B.Obama đọc tại Học viện Quốc phòng, chúng ta thấy sự khó khăn của nhà lãnh đạo Mỹ là phải hóa giải chỉ trích của phe đối lập, tạo niềm tin, sự hài lòng và ủng hộ từ phía dân chúng Mỹ và cũng phải đáp ứng được sự ngưỡng vọng của nhân loại.Nhất là người dân đang sống trong các chế độ độc tài toàn trị về vai trò lãnh đạo của nước Mỹ với tư cách là một quốc gia đề cao những giá trị Nhân quyền-Dân chủ-Tự do, một siêu cường lãnh đạo Thế giới. Theo tôi trong bài diễn văn hùng hồn này, TT Obama không những thể hiện được tài hùng biện, tầm nhìn chiến lược của người lãnh đạo nước Mỹ mà bài diễn văn còn ngầm đưa ra lời cảnh báo nghiêm khắc với các chế độ độc tài toàn trị rằng Mỹ sẽ không khoanh tay đứng nhìn người dân các nước sống trong chế độ độc tài bị đàn áp bách hại bắn giết… TT Obama đã thể hiện được phong thái của một vị Tổng tư lệnh có tầm nhìn chiến lược, một con người có trái tim nhân hậu đầy tình người và trách nhiệm.

Tôi tin tưởng và lạc quan rằng khi đất nước VN chúng ta giải thể chế độ độc tài toàn trị CS hiện nay, chắc chắn đất nước chúng ta sẽ có những nhà lãnh đạo xuất chúng như TT Obama-Ngoại trưởng Mỹ Hillary Cliton,chỉ những con người như vậy mới xứng đáng với lòng mong đợi của nhân dân…mới xứng đáng với lịch sử chúng ta.

Huỳnh Ngọc Tuấn


Thư của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng gửi các bloggers Việt nam (*)


CHÍNH PHỦ NƯỚC CH XHCN VN

Văn phòng Chính phủ

————

Hà nội, ngày 01 tháng 4 năm 2011

Các bạn bloggers Việt nam thân mến!

Nhân ngày 01/4, tôi Nguyễn Tấn Dũng – Thủ tướng nước Cộng hoà XHCN Việt nam, Uỷ viên Bộ Chính trị Ban chấp hành Trung ương đảng CSVN, xin được nhân danh một thành viên mạng xã hộifacebook.com xin được gửi tới các bạn bloggers người Việt nam trong và ngoài nước lời chào trân trọng.

Thưa các bạn,

Trước sự phát triển như vũ bão của ngành Khoa học công nghệ thông tin đã tạo ra một cuộc cách mạng mới trong lĩnh vực truyền thông đặc biệt là mạng internet cùng với các mạng xã hội nổi tiếng như Twitter, Multiply, Facebook… đã giúp cho tôi có điều kiện lắng nghe các tâm tư, suy nghĩ của các bạn bè của mình trên mạng xã hội Facebook. Tôi hết sức tự hào khi tham gia mạng xã hội Facebook với tư cách thành viên (cho dù trang cá nhân của tôi do người khác phụ trách thay), chỉ tiếc một điều tôi chưa làm được blogger vì khả năng có hạn, mặc dù thỉnh thoảng các bạn vẫn thấy các bài viết rất dài của tôi trên báo chí nhưng nó chỉ là môt hình thức cho sử dụng bút danh mà thôi. Nhưng nhờ đó tôi cũng hiểu được rằng những suy nghĩ đó của bạn bè cũng phản ảnh những đòi hỏi mà đa phần đồng bào và chiến sĩ cả nước mong muốn, vấn đề đó đặt ra cho tôi những yêu cầu phải nỗ lực hơn nữa trong công việc của mình với cương vị người đứng đầu Chính phủ.

Cũng qua việc theo dõi thông tin trên mạng xã hội và mạng internet, đặc biệt là thông qua các con tôi (cả dâu, rể) tôi cũng biết nguyện vọng chính đáng của đa số dân chúng và giới bloggers là đòi hỏi cải cách thể chế chính trị hiện nay theo con đường dân chủ hoá, đa nguyên đa đảng như các nước phát triển. Và cá nhân tôi cũng hiểu rằng đó là con đường duy nhất để đưa nước nhà đến chỗ thịnh vượng, hùng cường và nâng cao đời sống kinh tế, xã hội, văn hoá của toàn thể nhân dân Việt nam. Nhưng trong thực tế việc điều hành công việc của người lãnh đạo Chính phủ không cho phép tôi làm được điều đó, nó dễ như mọi người tưởng, vì nguyên tắc lãnh đạo của đảng tôi là "tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách". Các bạn có tin rằng tập thể Bộ chính trị hiện nay có 15 người mà duy nhất chỉ có một mình tôi biết cách sử dụng internet, đúng như các members thường nói là "Chịu không cãi nổi vì chúng nó đông và ngu lắm". Cũng nhờ vì vậy nên đã buộc dư luận xã hội đã phải cho rằng "Ông Nguyễn Tấn Dũng không làm Thủ tướng thì lấy ai làm?', điều đó hẳn các bạn cũng biết rõ điều đó.

Thời gian vừa qua có một số người, một số bloggers, một số tờ báo cả lề phải và lề trái có những bài viết phê phán công tác điều hành kinh tế quá kém của Chính phủ mà tôi là người đứng đầu trong thời gian vừa qua. Mà theo bọn họ sau hơn 5 năm trong chức vụ Thủ tướng, vì sự ngu dốt, bất tài mà tôi đã đẩy nền kinh tế của Việt nam tới bờ vực của sự phá sản, điển hình nhất là vụ Vinashin với món nợ gần 4,5 tỷ USD. Lạm phát thì phi mã, chỉ số tiêu dùng thì tăng cao chóng mặt kéo theo đồng bạc VND mất giá từng ngày khiến dân chúng, đặc biệt là tầng lớp người lao động ăn lương khốn khổ v.v… Tình trạng này ngày càng gia tăng không có dấu hiệu kết thúc, nếu kéo dài dễ gây đến bất ổn xã hội tạo điều kiện cho một cuộc cách mạng Hoa gì đó trong tương lai gần.

Theo tôi, đó là những suy nghĩ hiểu lầm thiển cận, nông cạn, chưa thấu đáo của những người còn nhẹ dạ và ấu trĩ trong chính trị. Tôi tin rằng nếu khi họ đã hiểu được suy nghĩ và những mục đích dẫn tới hành động như trên của tôi thì họ sẽ hết lòng ủng hộ. Xin đừng quên rằng "Đường xa mới biết Ngựa hay", nếu những người đó chịu khó so sánh thành tựu trong khâu phá hoại chế độ này giữa một mình cá nhân tôi và cả phong trào Dân chủ của các bạn thì sẽ rõ ai phá nhiều hơn ai?

Như trên đã nói trong thâm tâm tôi và mọi người trong gia đình mong muốn và luôn ủng hộ cho cuộc cải cách thể chế chính trị ở Việt nam, nhưng với cơ chế hoạt động của đảng và nhà nước hiện tại, đặc biệt là lực lượng quân đội và công an luôn đề cao khẩu hiệu "Còn đảng thì còn tiền" thì tôi không có đủ khả năng và sự can đảm để làm một Elsin hay Gorbachev của Việt nam, vì không muốn mình thành một con tốt như ông Trần Xuân Bách thứ hai. Muốn vậy thì ngoài mặt tôi luôn phải tỏ ra độc tài, công an trị nhưng bên trong bằng mọi cách tôi bằng mọi cách cố làm cho xã hội bất ổn, lòng dân ngao ngán bằng các quyết định, chỉ thị, nghị định loạn tùng phèo kể cả vi phạm Hiến pháp, như các vụ án CHHV, vụ án Hà giang… , hay như vụ ra Chỉ thị 11 cấm kinh doanh vàng miếng và đô la chợ đen đã đi ngược lại mong muốn của dân chúng và gần đây tôi đã chỉ thị dừng chặn một số trang mạng trong đó có mạng xã hội Facebook là một ví dụ. Đây là tôi đang áp dụng chước "Ném sâm củ" của Trung quốc, mà họ đã từng áp dụng trong việc đối phó với Việt nam trong giai đoạn 1978-1989, nghĩa là theo họ lúc ấy cho rằng không có cách gì phá kinh tế của Việt nam hữu hiệu bằng nuôi và tẩm bổ cho mấy đồng chí lãnh đạo Việt nam sống lâu để phá, so với bom nguyên tử, hay động đất 9-10 độ ricte hay song thần Tsunami v.v… hiệu quả gấp hàng trăm lần.

Nhân dịp ngày 01/4, theo gợi ý của con gái tôi, tôi xin viết ít dòng dưới dạng thư ngỏ gửi các bạn bloggers người Việt trong và ngoài nước để chia sẻ cũng như bầy tỏ thiện chí và suy nghĩ thật của mình về những vấn đề mà các bạn đang quan tâm tới vận mệnh đất nước và dân tộc. Đồng thời đề nghị các bạn hãy ủng hộ để tôi tiếp tục ở vị trí Thủ tướng – Người đứng đầu Chính phủ để hoàn thành nhiệm vụ với tổ quốc và dân tộc.

Xin gửi các bạn lời chào đoàn kết và chúc các bạn sức khoẻ, may mắn.

Thân mến.

(Đã ký)

Nguyễn Tấn Dũng

Thủ tướng Chính phủ

Nước CH XHCN Việt nam

P/s: Đây là bức thư do các đồng chí trong Ban thư ký của Thủ tướng đã viết theo chỉ đạo của tôi, do vậy có thể không phản ảnh quan điểm của tôi, xin được nói rõ để tránh phền hà cho cá nhân và gia đình.(NTD)

(*) Nhân ngày Cá tháng Tư

—————–

*Đây là trang Blog cá nhân của Kami. Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á châu Tự do RFA

0
8
 
 
Rate This

“Tướng : tù với lính…”


Tướng Phạm Ngọc Sang

LTG: Mặc dù có thể lên trực thăng để vể Sài Gòn trước lúc Phan Rang chưa bị Cộng quân tràn ngập, hoặc bay ra hạm đội Mỹ, nhưng hai vị Trung tướng Nguyễn Vĩnh Nghi và Chuẩn tướng Phạm Ngọc Sang đã chọn ở lại với  anh em binh sĩ  trong những giây phút cận kề nguy khốn nhất, cho đến khi rơi vào tay giặc.

Những vị tướng đã chết để bảo toàn danh tiết, không đội trời chung với giặc Cộng. Những vị tướng đồng cam cộng khổ, cùng sống chết với đồng đội thuộc cấp trong ngục tù CS man rợ. Tất cả đều là anh hùng:

Tưởng niệm Tướng Phạm Ngọc Sang

(Người thề quyết trụ Phan Rang
Thành nguy cố giữ không hàng chẳng lui)

Lý tưởng vì dân trọn nghĩa tình
Tận trung bảo quốc buổi điêu linh
Kiên gan chiến đấu trong nguy biến
Tiết tháo không phai giữa ngục hình
Tướng chết theo thành là hiển hách
Tướng tù với lính đáng tôn vinh
Sáng ngời tên tuổi dù thua bại
Bán nước ! Giặc Hồ thắng cũng khinh!

               Tháng 4/ 2003
              Nguyễn Duy Ân
         (Đã đăng báo Khởi Hành, Lý Tưởng)

Hồi kết cuộc chiến Nam- Bắc, kẻ thắng cũng như người thua, tất cả các mặt tích cực cũng như tiêu cực đã nhanh chóng phơi bày. Giọng lưỡi loài rắn rung chuông Cộng Sản Bắc Việt nào là "Đế quốc Mỹ xâm lược, cướp nước. Nguỵ quyền Miền Nam tay sai bán nước, liếm gót giày Đế quốc Mỹ…"

 Sau tháng Tư 1975, đó mới là "Siêu thực dân đế quốc Tầu Cộng chính là bọn cướp nước tinh vi. Việt gian Cộng Sản súc vật, đứng đầu là đại Việt gian Hồ Chí Minh chính là bọn giết dân bán nước có hệ thống, chưa từng có tiền lệ trong lịch sử."

Sau 1975  người dân cả nước VN cũng như thế giới mới thấy VNCH là một thể chế bảo vệ đất nước và người dân. Mỹ không có tham vọng xâm chiếm lãnh thổ nước khác nhưng vì quyền lợi, Mỹ không thực tâm giúp cho một Miền Nam Việt Nam tự do chưa có đủ thời gian kiện toàn, nên đã sớm non yểu.  Nhưng đây cũng chỉ là nguyên nhân khách quan. Chủ quan"mất nước là do lỗi tại chúng ta mọi đàng!" Lý tưởng được trang bị cho công dân Việt từ tấm bé : "Tổ quốc trên hết. Dân tộc trước hết!"  Nhưng nhiều chính trị gia, nhiều nhà quân sự cao cấp, nhiều đảng phái, tôn giáo… thực chất chỉ vì: "Bản thân trên hết. Gia đình và bè phái trước hết!"

Những người lãnh đạo, những vị tướng lãnh… thật sự vì Tổ quốc vì Dân tộc thì ít và lẻ loi! Cho nên dù có hàng triệu thanh niên nhiệt huyết xả thân, đổ máu ngoài chiến trường cho những chiến thắng tạm thời thì cũng khó cứu vãn tình thế yếu kém trong chiến lược dài lâu.

Bọn VC ma quỷ ngoài việc lợi dụng thể chế tự do dân chủ của Miền Nam để lôi kéo bọn trí nô, giáo gian phá thối khắp các đô thị lớn, chúng còn quỷ quyệt cài cắm gián điệp từ Dinh Độc Lập, Quốc hội, Bộ Quốc phòng trở xuống. Một tên CS chui sâu vào quân đội lên tới Trung tá rồi leo lên Chủ tịch Ủy ban Quốc phòng Thượng viện như Việt gian Đinh Văn Đệ, hoặc lên tới cấp Tướng như Việt gian Nguyễn Hữu Hạnh… mà Miền Nam không "thua" sớm là do tinh thần chiến đấu rất cao của Quân lực VNCH.

Nếu Việt gian CS không thắng thì bọn nầy cứ thế mà ngoi lên, ăn trên ngồi tróc, hưởng đủ  thứ danh to lợi lớn.

Bắc Cộng thắng, lòi đủ thứ mặt gian, chúng nổi lều bều như rác trên mặt nước triều dâng, Công giáo gian có Trưong Bá Cần (Trần Bá Cương), Nguyễn Ngọc Lan,  Phật giáo gian như Huỳnh Liên, Võ Đình Cường… Văn nô như Vũ Hạnh,  Cung Tích Biền, Sơn Nam…Người dân ở nông thôn bị VC cưỡng bức phải nghe theo chúng, có không ít thành phần cò mồi cốt cán, ác ôn mà sau nầy hầu hết trong bọn đã bị vắt chanh bỏ vỏ. Trí nô như bọn Nguyễn Hữu Thọ, Dương Quỳnh Hoa, Lữ Phương, Ngô Bá Thành, Lê Văn Hảo, Tiêu Dao Bảo Cự…hung hăng hí hửng trong những ngày đầu, nhưng chúng đã sớm bị loại bỏ như những miếng giẻ rách!

Bắc Cộng thắng, lòi bản mặt bán nước của đại Việt gian Hồ Chí Minh và đồng bọn.

Miền Nam thua, nhiều sự thật cũng đã được phơi bày, xác định rõ ai là người chiến đấu vì Tổ quốc đồng bào. Những kẻ sớm trở mặt thuộc loại "cách mạng 30 Tháng Tư" sách nhiễu hoạnh họe những người thất thế để mong giặc Cộng chiếu cố ban ơn. Những tên đánh thuê cho ngoại bang, với thời gian đã lộ bản chất, chúng sợ chết trước khi CS tiêu vong nên dù đã tháo chạy trước khi giặc đến, nay lục tục quay về quy hàng giặc Cộng, mong chúng bố thí ít tiền lẻ từ nguồn bán nước! Số nầy thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay nhưng mức độ ô nhiễm thì vô cùng độc hại cho cuộc đấu tranh giải trừ độc tài CS.

Trong nhà tù CS, có những kẻ đã sớm phản bội đồng cảnh, cam tâm làm chó săn, hăng hái làm "thi đua, tự giác, ăng ten" tố cáo, hành hạ anh em để lấy lòng bọn cai tù. Ra được hải ngoại, nay trở về nước săn gái tơ để "trả thù dân tộc!", con cái học thành tài xúi về hợp tác làm ăn với giặc. Những loại người nầy tuy không nhiều nhưng tác hại xấu xa thì rất lớn.

*

Hàng năm tới Tháng Tư, Đồng hương tỵ nạn CS khắp nơi lại nhắc nhở, tưởng niệm những vị Tướng, những chiến sĩ đã tự sát khi giặc Cộng tràn vào Sài Gòn và Dương Văn Minh bất lực đầu hàng. Những quan chức, những chiến sĩ VNCH hào hùng, tiết tháo, bất khuất  quyết không đội trời chung với giặc Cộng gian manh, phản quốc.

Nhiều vị Tướng, nhiều đơn vị trưởng chiến đấu cùng binh lính cho đến phút cuối cùng rồi rơi vào tay giặc, như hai vị nói trên. Hoặc nhiều vị đã hành xử theo cách khác, tiêu biểu như Thiếu tướng Đỗ  Kế Giai: tập họp tất cả thuộc cấp dưới cờ, nói lời chia tay não nề trước khi "Tan hàng, cố gắng!" rồi lặng lẽ cùng binh lính đồng đội, chịu đựng chung cảnh ngộ gian lao khổ nhục trong ngục tù CS. Đều là những vị anh hùng xứng đáng được kính trọng, tôn vinh.

30/3/2011

nguyễn duy ân

11
0
 
 
Rate This

TỪ BỎ LÀ HÌNH PHẠT CHO ĐẢNG NÓI DỐI DÂN


Hình phạt cho kẻ nói dối là khi nó đưa tay lên thề rằng nó nói dối , người ta cũng không tin mặc dù nó nói thật .

Đọc lại sử từ ngày tên culy Nguyễn văn Ba tức Hồ chí Minh , tức Trần dân Tiên , tức T.Lan , tức Lý Thuỵ…tức đủ thứ tên trôi sông lạc chợ vào Nam xin một chân phụ bếp dưới tàu của Tây tại bến Nhà rồng Saigon để kiếm ăn rồi qua Pháp làm đơn xin vào Học trường thuộc địa mong làm quan cho tây phục vụ Mẫu Quốc và bị từ chối . Tha phương cầu thực nhiều nơi với đủ thứ tên họ ngày tháng năm sinh khác nhau đến độ chẳng ai còn có thể phân biệt đâu là thật đâu là giả mãi cho đến lúc chết lại muốn nghe Xẩm hát tiếng Tàu , trối lại là sẽ đi gặp Mác ?! Chết rồi ngày cũng bị sửa tới sửa lui để tuyên truyển cho có lợi . Sợ ông Hồ chết đúng ngày Quốc khánh của cộng sản 02.09 thì xui !!! mặc dù csVN theo chủ thuyết tam vô = Vô Thần – Vô gia đình – Vô Tổ Quốc để chỉ có mỗi thứ Quốc Tế cộng sản . Nhìn lại cuộc đời của ông Hồ chằng có gì nổi bật để có thể gọi là 'Lãnh tụ' ngoài cái tài vặt khôn lõi gặp thời . Đó là chuyện ngày trước các sử gia đã nói nhiều về cuộc đời và sự nghiệp của nhân vật này . Với thời nay thì Hồ chí Minh có xin làm culy chắc cũng không ổn với thể xác như thằng nghiện thiếu thuốc , mặt như dơi tai như tai chuột thì có uống thuốc liều cũng không ai dám nhận . Con tạo xoay vần đưa Hồ lên đĩnh cao quyền lực và thảm hoạ giáng xuống Việt Nam từ bấy đến tận ngày nay .

Sự thật là vậy nhưng qua mồm loa mép giải của đảng . Mấy cái lổ phun chữ mở hết công suất HCM từ tên xin làm Culy kiếm cơm biến thành 'Thánh nhân đi tìm đường cứu nước'(Sic) . Từ con rơi con rớt tá lả biến thành 'cha già dân tộc' quan tâm đến cả chu kỳ kinh nguyệt của các cháu miền nam ra thăm bác chỉ để được bác hỏi : Các cháu kinh nguyệt có đều không ?! Là cả đời vì nước vì non thì thiệt là XHCN = Xạo Hết Chổ Nói . Từ tên vô danh tiểu tốt gặp thời cao hứng chỉ mặt Vua Hùng cất lời xấc láo : 'Bác Anh Hùng . Tôi cũng Anh Hùng…….' Ngày nay các cụ cả trong Triều đình có uống mật…Binladen , bố bảo cũng không dám hổn xược vô học như tên Hồ chí Minh . Không khéo mấy mụ 'Mất gà…' chừi có nước mà đội quần cả đảng . Điểm lại để thấy Hồ chí Minh từ lúc đi kiếm cơm cho đến lúc 'bỏ cơm' đi gặp Mác tất cả đều không thật cho đến tận lúc chết .

Tiếp đến là tên thiến lợn Đỗ mười gặp thời thế – thế thời hét ra nước bọt làm người dân miền bắc chết khiếp với quyền sinh sát trong tay hắn . Được cả lũ đàn em tâng bốc . Đỗ Mười quên luôn 'Tiên sinh' thuở hàn vi chỉ là tên dốt nát với đầu tóc chẻ đôi nhìn đã thấy bất lương . Quên cái nghề kiếm cơm là thiến lợn . Những tưởng đã 'thế Thiên hành đạo' . Thật tủi nhục cho người dân miền Bắc thời bấy giờ.

Nối đuôi nhau là Võ nguyên Giáp 'ngài Đại tướng' lừng danh trận điện biên phủ bị Tàu cộng vạch mặt nói thẳng là 'ngài' chẳng tài cán gì nhiều tất cả là do Quân sư Tàu ( chứ không phải là không có tài ) Cho đến khi bị đàn em chơi xỏ cho về quản lý 'Lổ đẻ' chị em cũng muối mặt háo danh làm luôn mà không tự sát hay từ Quan vì bị làm nhục thì không xứng là Kẻ Sĩ .

Rồi nào là 'Danh tướng' Lê khả phiêu với 'Tác phẩm' nổi tiếng 'Mênh mông tình dân' ( Sic ) theo trường phái môn lề lọt bẩy của Tàu để bán luôn ải Nam quan thì còn gì để nói đến mấy ông tướng sĩ tượng được sắp sẵn trên bàn cờ của kẻ thù phương bắc . Ôi nhục nhã nào kể xiết .

Và 'Ngài' Thủ tướng' Phạm văn đồng thì với Công hàm bán nước nổi tiếng trôi sông ra biển đến tận bên tàu với đầy đủ chứng cớ và chữ ký khi đương quyền do chính Tàu cộng công bố để chiếm Hoàng Sa – Trường Sa của Việt Nam . Giặc bắn giết ngư dân VN ngay trên lãnh hải của mình , các cụ im thin thít nghe cả tiếng ruồi bay . Tuổi trẻ xuống đường chống giặc ngoại xâm thì đi Tù vì (tội trốn thuế) như trường hợp điếu cày Nguyễn Văn Hải , dùi cui roi điện vừa quất vừa chích vào những người yêu nước để Thi sĩ có nguồn cảm hứng sáng tác bài thơ : Tôi yêu Tổ Quốc tôi mà Tôi bị bắt…Tổ quốc Tôi như một miếng da lừa mỗi lần ước là mất đi một chút…Thấy nước ngập tận mông – Thấy Thánh hiền sợ quỷ – Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì Tiền . Đau xót lắm đảng ơi ! Chuyện có thật hay 'Thế lực thù địch xuyên tạc' xin bỏ ngỏ câu trả lời .

Đó là thời hoàng kim vay mượn của đảng . Ông chủ đích thực chính là Tàu và Liên Xô cũ tức Nước Nga bây giờ cùng khối cộng sản Quốc tế muốn nhuộm đỏ cả Châu Á để thống trị và đảng csVN chỉ là con cờ trên bàn của hai 'Đại gia' Tư bản và Cộng sản hay nói cách khác như HCM đã nói là bản thân Hồ chẳng có tư tưởng gì cả đã có Stalin – Mao – Mác nói cả rồi để khẳng định đảng csVN chỉ là tên lính đánh thuê cho khối cộng sản . Theo thời bây giờ gọi là đối tác quân sự cho nó có vẻ Chính Khách – ngoại giao . Sự thật là Tướng csVN tên nào qua Tàu đều như con chó nhỏ đúng như lời bài hát của Nhạc Sĩ Nguyễn văn Thành (www.danchuca.org). Bây giờ kiểm lại thì cũng khác gì đâu . Sao các cụ cả chẳng dám nhìn sự thật ?!

Đến Thời @ thì 'Tướng tài' xuất hiện hơi nhiều . Ông Võ văn Kiệt thì có 'tác phẩm' cho công an Tiền trảm hậu tấu , bắt nhốt trước tính sau với khúc ruột ngàn dặm thì có Kiệt tác giao hưởng hay giao hợp gì đó… để lại cho ngàn sau . Nguyễn tấn Dũng thì có 'Kho tàng' không nhỏ chút nào , Cái lớn thì rước giặc Tàu về chận ngay Yết hầu Tây nguyên để có gì thì Tàu Cắt đôi Nam Bắc Việt Nam cho tiện bằng cụm từ : 'Chủ trương lớn của đảng' Bauxite hay Uranium thì xin dành cho các nhà Khoa học lên tiếng . Cái vừa thì chất lên lưng đồng bào vốn còn xương với da cục nợ 4,4 Tỷ đô-la từ Vụ Vinashin . Cái nhỏ thì vì tình 'đồng phạm' nên không kỷ luật ai dù bản thân TT thừa nhận 'thiếu sót'.

Mới đây Dân chửi dữ quá buộc 'đồng phạm' đòi tái thành lập điều tra Vinashin cho có vẻ Nhân quyền kiểu gánh hát và sau cùng thì chấm chìm – Hết . Suýt tí nữa thì quên 'Danh tướng' Vũ hải Triều sai mấy chú CAM phá làng phá xóm lẫn phá hoại trên mạng tưởng mình là tướng tài lập công dân đảng , đâu ngờ đụng ổ kiến lửa nó cắn sưng mặt trốn biệt để có thời gian suy ngẫm cái thói háo danh nhưng bất tài làm bậy còn khoe khoang. Chuyện Tướng tài hay Tướng tồi của đảng hạ hồi phân giải , cái trước mắt là dân nghèo đang co thắt bao tử , Dân có chút 'máu' thì bị ngặn sông cấm chợ…Vàng & Đô-la . Xăng tăng giá không cần thông báo vì là 'bí mật quốc gia' . Cái gì quan cấm thì nên cẩn thận nhất là vàng và đô-la . Không may…đảng buồn tình sung công cho quỷ thì mơ ước làm giàu xin hẹn lại kiếp sau .

Ngày nay người dân không còn mấy ai nghe đảng nói mà đang trừng mắt nhìn đảng làm . Đó là sự thật phải chấp nhận dù muốn hay không . Càng tuyên truyền dối trá càng phản tác dụng . Không còn có thể để tin bất cứ điều gì vào đảng cộng sản . Phải dẹp bỏ . không sửa đổi gì cả . Hãy can đảm thừa nhận sự thật để ra đi trong danh dự . Việt Nam quyết từ bỏ và không chấp nhận chế độ cộng sản . Các cụ cả có muốn 'Thử ' bằng cuộc trưng cầu Dân Ý ???

-Tôi nói đồng bào nghe rõ không ? Sông có thể cạn núi có thể mòn song 'chân lý'…ấy không bao giờ khá nổi .

-Tại bác thều thào các cụ cả nghe không rõ thành ra : 'chân lý'…Ấy không bao giờ thay đổi . Thế nên Việt Nam ngày nay như Lão hành khất về chiều bác ạh !

Kiếp sau , Nếu có ! bác đi Nga đi Tàu hay đi đâu tuỳ bác , làm ơn tránh xa Việt Nam cho dân con nhờ / Con lạy bác thêm trăm ngàn lạy nữa để bác báo mộng cho đảng cộng sản của bác hãy trả Tự Do cho người Việt Nam chúng con nha bác .

nguoithathoc1959

8
0
 
 
Rate This